Tên khác: Chuối mỹ nhân (Mỹ nhân tiêu)
Tên khoa học: Canna indica L. Họ Dong Riềng (Cannaceae)
Nguồn gốc:
Cây nguồn gốc Nam Mỹ; được trồng ở Ấn Độ. Trung Quốc, Việt Nam, Indonesia v.v... ở Java, cây được trồng ở độ cao 10 - 1.000m.
Mô tả:
Cây thân thảo, sống nhiều năm, cao 1 - 2 m, toàn cây nhẵn, sáng bóng, không có lông; thường có phủ phấn trắng: từ phần cây trên mặt đất mọc lên nhiều cành 1á. Lá mọc đơn chiếc; mọc so le, lá có gân giữa lớn, trông giống như một lá chuối nhỏ, mép nguyên. Phiến lá hình trứng hoặc tròn dài. Hoa to, màu đẹp rực rỡ; cụm hoa nở rộ vào vụ hè thu; hoa màu đỏ chói lọi hoặc màu vàng; tràng hình ống, to, đẹp. Quả hình trứng, tròn đài, màu xanh lục, có lông. Mùa hoa: tháng 6; có nơi hoa ra quanh năm.
Bộ phận dùng:
Hoa, rễ dùng làm thuốc
Ở Indonesia, lá Chuối Hoa dùng trị bệnh sỏi đường tiết niệu, hạt dùng chữa chứng chóng mặt. Ở Việt Nam, cây Chuối Hoa được dùng làm cảnh, vì hoa đỏ đẹp.
Theo Đông y:
Tính, vị: Khổ, hàn
Công dụng: Trị hoàng đản cấp tính phức tạp; viêm gan; lỵ mạn tính; khạc huyết, băng huyết, bạch đới, kinh nguyệt không đều; nhọt độc, ung thũng.
Cách dùng, liều lượng:
- Uống: ngày 4 - 12g dạng thuốc sắc.
- Dùng ngoài: giã nát được liệu, đắp, bôi chỗ đau.
Bài viết được trích từ sách: CÂY HOA CHỮA BỆNH
của các tác giả Nguyễn Văn Đàn, Vũ Xuân Quang,
Ngô Ngọc Khuyến biên soạn, NXB Y Học ấn hành.
Nhận xét
Đăng nhận xét