Tên khác: Hiện nhục Hải đường, Tứ quý Hải đường.
Tên khoa học: Begonia semperflorens Link. et Otto. Họ Thu Hải đường (Begoniaceae).
Nguồn gốc:
Cây nguồn gốc châu Mỹ nhiệt đới. Từ Begonia được đặt ra là xuất xứ từ tên Pháp M. Bégon (1638 - 1710) Thống đốc cảng Santo Domingo thủ phủ của xứ Dominica [nay là nước cộng hoà Dominica ở đảo Haiti (Mỹ châu)]. Bégon bảo trợ cho nhà nghiên cứu khoa học nên giới thực vật học đã đặt tên chi loài cây này là Begonia. Cây ra hoa suốt năm. B. semperflorens được trồng làm cây cảnh vì bộ lá rất đẹp, duyên dáng và hoa sặc màu rực rỡ.
Mô tả:
Cây thảo, cây hoa cảnh hàng năm; cao 40 - 100 cm, thân mọc thẳng; không lông, phía gốc phân cành nhiều, màu lục hoặc đỏ nhạt; lá hình trứng hoặc trứng rộng: dài 5 - 8 cm, rộng 3,5 - 7,5 cm; mếp có răng cưa, hai mặt lá bóng: bộ lá xanh, dáng đẹp. Hoa nhỏ, màu hồng nhạt hay đỏ; 5 cánh hoa; quả nang, màu lục, có cánh đỏ. Mùa hoa: tháng 4, sau đó tiếp tục ra hoa đến khi hết hoa.
Bộ phận dùng: Hoa, lá, thu hái quanh năm.
Thành phần hoá học:
Lá khô chứa acid oxalic 48 mg/1g lá, acid fumaric, acid succinic, acid malic.
Công dụng:
Thanh lương, tán độc;
Hoa tươi, lá, tán nát, nhỏ, đắp vào chỗ đau; trị lở, ghẻ.
Chú thích:
Thu Hải đường được trồng ở rìa các bồn hoa làm cảnh; cây không kén đất; lớn nhanh; thân, cành phát triển mạnh, mọc sum suê; nhưng cần được che nắng trong mùa hè. Trồng bằng giâm cành hoặc gieo hạt (hạt rất nhỏ) (50 nghìn hạt = 1 g).
Bài viết được trích từ sách: CÂY HOA CHỮA BỆNH
của các tác giả Nguyễn Văn Đàn, Vũ Xuân Quang,
Ngô Ngọc Khuyến biên soạn, NXB Y Học ấn hành.
Nhận xét
Đăng nhận xét